Moje Básne/ thơ Hoàng Thị Kiều Anh
THA HƯƠNG
Tuyết bay phơ phới đầy trời
Thinh không vẳng tiếng quạ rơi đầm đìa
Bình sầu muôn chén khôn chia
Hồn Sâu khôn sẻ
Kiếp lìa
Kiếp tan ...
ĐÁNH ĐU NGÀY XUÂN
|
Đánh đu ngày xuân
Làng tôi mở hội
Thập thùng trống quân
Lòng xuân má đào
Bập bập bùng bùng
Thẹn thùng
Mắt ai rực say
Ngực ai rực nồng
Tặng nhau cái xuân
Mùa xuân hực nồng
Bừng bừng bừng bừng
Rượu cay hơi ấm
Tưới xuân tràn trề
Kề xuân ai nhớ
Thập thùng trống quân .
||
Nồng say vôi trầu cùng cay
Hỡi chàng , hỡi nàng
Quyện môi giấc trời xuân ngất
Ngất ngây, ngất ngây
Cỏ may dáng xuân vừa tay
Múi xuân ngọt lay
Giấc xuân vơi đầy
Hỡi chàng , hỡi nàng .
|||
Lá chuối bờ sông
Nùi rơm hắt bóng
Thảng kêu ...
nẩy !
Thảng run ...
mẩy !
Chiều đổ ngây
đây đầy
hun hút
lặng !
TỰ KHÚC 1
Cây xù xì vì phong ba bão táp
Tuổi còn non
tim đã chớm phong sương
Tai đã nghe
đời tấu khúc vô thường
Tâm đã hướng
về mênh mông vô định
Có chờ không ?
một mặt trời sưởi ấm
Có chờ không ?
mảnh trăng lẻ bên thềm
Tiếng lao xao bên bờ sông rời rợi
Bóng lá dừa bàng bạc sao khuya
Hãy ôm lấy
một triền sông lộng gió
Hãy ôm lấy
tiếng gà gáy cầm canh
Trong đêm thanh
một chiếc lá lìa cành
Trong lòng đất
một mầm non cựa hé ...
8-2000
TỰ KHÚC 2
Chiều dần buông
Nắng phai tàn
Bên khung cửa
Một mình tôi
Dòng đời trôi
Núi đứng yên
Đã bao lần
Đời biến thiên
Nhìn lại ta
Tháng năm qua
Phôi pha
Lá mùa thu - vàng !
Được rồi mất
Đến rồi đi
Không còn chi
Cuộc đời ơi
Dẫu đắng cay
Hôm nay
Ta cảm ơn - Người
Nào cất bước
Lên đường thôi
Ta lại đi .
Chiều dần buông
Nắng phai tàn
Bên khung cửa
Một mình tôi
Dòng đời trôi
Núi đứng yên
Đã bao lần
Đời biến thiên
Gửi lại đây
Những ước mơ
Thu qua
Đông đã đến - rồi
Một đời qua
Xuân lại tới
Vòng tròn ơi !
2001
TỰ KHÚC 3
Tay không trong tay
Môi không trong môi
Giọt đời bốc hơi
Ngày chai cứng
Tim không trong tim
Chân không trong chân
Sần sùi
Một chiều hóa cóc ...
bò lê !
TỰ KHÚC 4
Lòng trống rộng mùa tình ai gặt hái
Gió hú dài trên những cánh đồng không....
TRÚC LÂM XANH
Trúc lâm xanh rừng chiều chim hót
Vắng người qua cây đại chẳng đơm bông
Dưới tán cây chờ đi một lữ khách
Mắt với mây vời vợi hư không
Gác thiền viện thanh cao nhè nhẹ gió
Em theo anh tìm đến bến lặng tâm
Tòa phật điện em vô cầu vô niệm
Trước Quan Âm em vô niệm vô cầu
Muốn xin lắm nhưng lòng e ngại quá
Hy vọng rồi sợ hai chữ chia phôi
Ngày lâu tàn cũng chỉ bấy nhiêu thôi
Đời dẫu vui nhưng vẫn là bể khổ
Anh hỡi anh, nỗi lòng em đó
Em lặng im, anh hiểu thấu cho chăng
Tiếng tụng kinh văng vẳng u trầm
Hồn hai đứa cùng mùi hương phiêu lạc
Nơi cảnh chùa phút giây thoát xác
Chí tiêu dao mộng ước cuộc chơi
Muốn gần anh san sẻ một đời
Xin được cùng anh cầu thân , yêu
Trọn kiếp !
MƯA GỌI MÙA
Anh có biết
Sầm Sơn biển rất xanh
Vầng trăng cát
Xoải bờ vai rất trắng
Chiếc lược dừa
Lửng lơ cài trong nắng
Nậm ngực ai
Rực xiết tuổi thanh xuân
Anh có nghe
Ì ầm sấm tháng tư
Con cá rô
Trườn mình trên bờ cỏ
Xổng mình bay
Lênh lênh cánh màn gió
Mưa gọi mùa
Ai tiễn tuổi hồn nhiên ...
CHIỀU
Chiều dần buông xuống
Bên bến sông nhìn mắt nhau hẹn hò
Chiều bàng bạc tím
Mây nước trôi in dáng em yêu kiều
Có một chiều ru êm bến vắng
Chiều thắp nắng gợi lòng ai say
Em bên anh ,tay trong tay mi khép đợi chờ
Nụ hôn dài mênh mông cát trắng
Ngàn cơn gió thì thầm hát tình ca
Rồi lặng lặng bước
Nghe trái tim và tiếng anh tự tình
Cho ngàn mắt lá
Muôn cánh tay ôm nhớ hai dáng hình
Chiều chầm chậm tiễn đưa gót chân mau
Chiều gửi lại bến sông lời hẹn ước in sâu
Chiều bàng bạc tím
Chiều nhè nhẹ buông !
NGỦ ĐI EM
Anh nhẹ tay đặt em xuống nhé
Ngủ ngoan đi giấc ngủ êm sâu
Chẳng phải vội nữa , chẳng cần nghĩ đâu
Mùa sương lạnh đã có anh che chở
Thảm lá dầy anh vun che gió
Đan yêu thương phủ ấm mình em
Ngủ đi em , giấc mây mềm
Anh đốt ngàn sao
canh trời
ru em ngủ .
RƯỢU VÀ EM
Khi em mong đôi cánh
Rượu sải cánh nâng em
Khi em vui thật vui
Rượu đong đầy đôi mắt
Khi em ngấm đòn đời
Rượu cùng em ngà ngật
Chìm nổi lềnh bềnh trôi
Rượu gọi về nỗi nhớ
Rượu mở cánh tâm hồn
Rượu vỗ về an ủi
Em cùng rượu phiêu linh
Tiếng đàn tủi không ngân
Mắt hờn mi không khép
Tiếng thở dài nằm bẹp
Rượu vớt trọn ngày trời
Sao không tốt anh ơi ?
Rượu - tình vô tư nhất !
RU VỖ BỒNG BÔNG
Ru vỗ bồng bông
Chúm chím môi hồng
Ngón xinh nắm chặt
Mi khép bồng bông
Con tôi gắt ngủ
Cái ngủ vỗ về
À ơi mẹ dỗ
Ru vỗ bồng bông
Con ngủ cho ngoan
Tháng ngày giáp hạt
Áo cha đẫm bạc
Ru vỗ bồng bông
Sữa mẹ cho con
Cánh cò sương dầm
Sớm khuya lặn lội
Ru vỗ bồng bông
Trao cả cho con
Cháy niềm hy vọng
Thiết tha lồng lộng
Ru vỗ bồng bông
GIẤC TRẦN GIAN
Kính tặng giáo sư Trần Văn khê
Gió hoang vu qua làn môi bạc
Gió vi vu đưa thần du lạc
Đăm đắm trút lần
Đăm đắm trút lần
Thu thiếp giấc trần gian
Xin nhận , xin nhận
Dứt trần lời không nói
Âm vô thanh tạc dạ đại hồng chung
Nâng một khúc cẩm chiều hồn tê tái
Đá sa lệ tủi tiễn
phím tơ đồng .
MỘT NGÀY SẼ ĐẾN
(kính tặng Nam Dao)
Một ngày sẽ đến
Giữa muôn vàn chập chùng
Ngựa chẳng chồn chân
Tim không trống rỗng
Sau vô biên , còn tiếp vô biên
Đảo tung các cõi
Vẫn chờ ...
Một ngày sẽ đến !
Requiem
Chim mỏi cánh rơi
(Kính tặng Trịnh Công Sơn)
Chiều hôm nay chim mỏi cánh rơi.
Chiều hôm nay anh đã đi rồi .
Trời đất cuồng quay, thảng thốt rời tay.
Anh đã đi rồi.
Nhớ ngày qua vẫn nghe giọng anh nói.
Đâu ngờ đây là tiếng hót biệt ly.
Anh đã đi rồi,
Anh đã đi rồi .
Anh đã đi rồi.
Khóc anh một tiếng khóc này.
Giọt khóc giọt đầy vơi.
Sông sâu con cá lội.
Đưa hồn anh về trời.
đưa hồn anh về trời.
À ơi !
Đường xa gập ghềnh.
Hồn anh đi chào từng gương mặt.
Triệu bạn bè đau xót tiễn đưa.
Dòng người dài-dài-dài.
Hú !
Gọi hồn.
ĐƯỜNG Ở CUỐI ĐƯỜNG
(kính tặng Phan Huy Đường)
Đường ở cuối đường
Tình ở cuối tình
Nguyên trinh .
Ai tặng ?
Đầy ở cõi đầy
Kiệt cùng tinh anh
Sương
Sao
Sớm
Tỏa
buông
Đường ở cuối đường
Đầy ở cõi đầy
Nhịp chèo sông .
Ai vỗ ?
Tình ở cuối tình
Người ở cuối người
Dâng tặng mãi
Nguyên Trinh .
.........................................................
Ngạo tiếu đau trong vòng sóng Giang hồ
Tóc tung mây
trời bạc trắng
Dáng Đường thẳng , chân liêu xiêu
Này chiều !
Này chiều !
Lên men cho bờ môi thêm quạnh .
Mỗi bước chân tiễn đời miên viễn
Mỗi bước ngập ngừng...
Sâu thẳm đẩy ta đi
Ôi Đường muôn màu cỏ ngát đương thì
Ta quên Ác
ngỡ ngàng soi...
giọt Thiện
Chỉ một tia mắt như hồn Tráng Liệt
Thoi thóp Nguyên Trinh
phồng phập mãi ngàn sau...
NIỆM THỨC
Ơi người!
Cội nguồn con sông ác
Lớp lớp người thỏa mãn cái tôi
Cái tôi càng cao
Cái ác càng dầy
Ác lặn vào máu
Hồn nhiên, hồn nhiên
Ác lặn vào máu
Hồn nhiên bất diệt
Ác lặn vào máu
Hồn nhiên , hồn nhiên
Ác lặn vào máu
Hồn nhiên bất diệt
Ác lặn vào máu
Hồn nhiên , hồn nhiên